SÂN GA
( TƯỞNG NHỚ CÁC HỌC VIÊN LỚP Đ 5 ĐÃ KHUẤT )
Lớp Đ5 mỗi lần gặp mặt
Vẫn nhắc về các thầy và bè bạn đã đi xa
Những người như vừa xuống sân ga
Về đất mẹ, không hẹn ngày hội ngộ
Có người đi khi tuổi đời còn trẻ
Chưa vợ con , chẳng nặng gánh gia đình
Rũ bụi trần , đáp vội chuyến tàu nhanh
Nước mắt khô trên má mẹ già ở lại…
Có người đi còn ngổn ngang trăm mối
Vợ yếu , con thơ , căn nhà chưa lo nổi
Chưa phỉ chí tang bồng , bao nổi đa đoan
Gửi lại dương trần sự nghiệp dở dang…
Có người đi khi vừa mới nghỉ hưu
Vui vầy con cháu chữa bao nhiêu
Bỗng nghe tiếng gọi từ Thiên giới
Bỏ cửa nhà , cưỡi Hạc phiêu diêu
Các Anh đi để lại bao khỏang lặng
Đàn con thiếu Người kèm cặp , đón đưa
Lệ ai chảy thầm trên gối những đêm mưa
Khói lam.buồn bên chái nhà trống vắng
Những người vợ là công chức , giáo viên
Vất vả lo toan cơm áo gạo tiền
Người làm ruộng ,góp nhặt từng hạt thóc
Gánh việc thay chồng ,phận gái truân chuyên
Các Anh Chị như mây núi , mưa ngàn
Che chở cho xóm làng, bờ tre , bến nước
Làm gương sáng cho các con tiếp bước
Vì An ninh Tổ Quốc, vì hạnh phúc bản làng
Các Anh Chị ơi , hãy yên lòng nhé !
Ngọn lửa thiêng truyền qua bao thế hệ
Các cháu trưởng thành lại nối nghiệp mẹ cha
Và cây đời vẫn kết trái đâm hoa
Các Anh Chị ơi , hãy yên nghỉ nhé
Như lúc tàu dừng , khách xuống sân ga
Chiều hòang hôn quay trở lại quê nhà
Quy luật của muôn đời là thế !!!
Ba mươi năm , Đà Nẵng đón chúng tôi hội khóa
Tướng – tá ,tiến sĩ, nhà báo, luật sư
Đến công chức , thường dân, mái đầu đều điểm bạc
Ba mươi năm lưu lạc, nhiều người chưa gặp lại đồng môn
Ba mươi năm ,chàng thư sinh thành phó giáo sư
Anh thượng sĩ giờ đã lên thiếu tướng
Anh sinh viên nay là cục trưởng
Anh cán bộ khung đã về nghỉ hưu rồi
Anh Em chúng tôi vui ngày họp mặt
Vẫn nhớ về hai mươi ba người đã mất
Thắp nén hương trầm thơm tiễn đưa
Bên ly rượu , chén trà kể chuyện trường xưa
Nguyễn Thái Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét